PDA

View Full Version : Sự tích Rồng ăn thịt Dế



baotq
06-08-2012, 07:20 PM
Ngày xưa, trong tiếng gió vi vu vi vu, từng cơn lướt qua vùng đồng cỏ phì nhiêu bát ngát của đất nước malaysia hùng vĩ, với 3 phía gồm các hòn đảo nhỏ được bao bọc bởi 1 dải bờ biển mênh mông chứa đầy thủy hải sản.
Tại 1 hòn đảo nhỏ xanh um với những đồi núi cao chập chùng đụng mây, dưới chân là những dòng sông reo rắt. Nơi những con sông ấy là nơi ở của loài cá huyền thoại là loài cá rồng, làm vua của muôn loài sống dưới nước.
Xa xa về phía tây của đảo là những khu rừng cỏ xanh um bát ngát là nơi trú ngụ của muôn giống côn trùng, bao gồm cả loài dế.
Một con dế, tôn trọng mọi quy luật của tự nhiên và tạo hóa, cất tiếng gáy chào ánh bình minh của cuộc sống. Dế ta với tiếng gáy lánh lót, réo rít đi lang thang qua những rặng cây, lùm cỏ, rồi qua những cánh đồng với những cặp chân của mình. Một hôm do mải mê ca hát, dế ta vô tình đến bước đến cạnh bờ sông và không biết đó là nơi thống trị của cá Rồng.
Cá Rồng uy nghi, trồi lên trên mặt nước, từ từ bước đến nhìn chằm chằm vào chàng dế đang mải mê ca hát. Lần đầu tiên ông vua nhìn thấy 1 loài nhỏ bé nhưng có tiếng hát hay, du dương mà ở vương quốc của ông ko ai có thể tạo ra được.
"Này cậu bé là ai mà dám đặt chân vào vương quốc của ta ?"
" Dạ con là dế ạ. Dạ dạ cho con xin lỗi vì ko biết phạm đến khu vựa này, con sẽ đi ngay đây ạ"
" Làm gì có chuyện đi dễ đến thế, hễ ai phạm vào khu vực của ta, ta sẽ ăn thịt kẻ đó, và cả ngươi cũng ko ngoại lệ".

Dế ta run cầm cập vì biết ông vua ko nói đùa với vẻ mặt hầm hầm sát khí, dành cất tiếng gáy, hát lời hát cuối cho cuộc sống sắp xa rời. Nhưng khi vừa cất tiếng hát, gương mặt của cá rồng mất hết sát khí, trông vui vẻ hiền hòa.
" Ta có thể tha chết cho người nhưng với 1 điều kiện là ngươi phải hát cho ta nghe bất cứ khi nào ta cần, được ko chàng trai trẻ ?"
"Vâng vâng, xin cảm ơn ngài".

Dế ta mừng rỡ và ngày ngày hát tặng cá rồng nhiều bài hát, và tuy là vua nhưng cá rồng cũng xem dế như là 1 người bạn thân.

Ngày tháng trôi qua, dế ta đến ngày trưởng thành, lông cánh đã đang trổ khắp người. Nhờ đôi cánh mà dế có thể bay lượn từ đồng cỏ này sang đồng cỏ nọ, nơi có nhiều cỏ để dế sinh sống qua ngày.
Nhưng nhớ tới lời hứa năm xưa với cá rồng, dế ta đến bên bờ sông gọi cá rồng đến và nói:
" Hôm nay nay cuộc đời con có 1 chuyển biến mới, con đã được mọc cánh, có nó cuộc sống của con sẽ khá hơn, bớt mệt nhọc hơn. Nhưng khi đó, con sẽ ko còn hát cho ngài nghe được nữa, con buồn lắm, nhưng ko muốn bội lời hứa thuở nào, nên hôm nay con đến đây để hoàn thành lời hứa xưa với ngài, đây thịt của con, ngài ăn thì ăn đi ạ".

Đã bao năm tháng qua, cá rồng đã xem dế như người bạn, chia ngọt sẽ buồi, san sẽ những nỗi đau cũng như những niềm vui thú. Cá rồng buồn bã đáp "ta hiểu rồi, nhà ngươi cũng là bạn ta, niềm vui của nhà ngươi cũng là niềm vui của ta, cuộc sống nhà ngươi sống tốt hơn thì ta cũng vui rồi."

Dế ta mừng rỡ cám ơn rồi bay đi, nhưng trong lòng ko bao giờ quên ơn của cá rồng.

Từ ngày dế đi, cá rồng ko có tiếng hát của dế trở nên buồn bã, cau quạu. Bọn thái giám chuyên nịnh hót bên cạnh cá rồng là loài tép riu thấy cá rồng yêu quý dế nên đã ghen tỵ từ lâu, thấy cơ hội đến nên ngày đêm từng con tép đến thủ thỉ bên tai cá rồng.

Con thứ nhất: "Cần gì phải nhớ đến con dế tham lam, vô ơn, bạc tín đó. Nếu bệ hạ cần, thần sẽ sai sò lông, sò lụa và chem chép phục vụ từ A đến Z cho bệ hạ, cần gì phải con dế khốn khiếp đó"
Vừa dứt lời thì con tép riu thứ 2 vội lên tiếng thêm vào:" Đám sò lông, sò lụa, chem chép đâu, lên phục vụ bệ hạ này. Bệ hạ mà ko vui vẻ, ko hết buồn bực, ta sẽ xử hết đám tụi bây."

Tuy thế nhưng bọn sò lông, sò lụa, chem chép đâu có tiếng hát hay, du dương như chàng dế được. Cá rồng tuy có bớt cau có hơn nhưng ko sao vui vẻ như lúc có chàng dế thuở nào.

Được 1 thời gian, thấy cá rồng do nhiều công việc của quốc gia nên đã phần nào quên được tiếng hát của chàng dế, bọn tép riu lại thủ thỉ:
"Nó là con dế bội bạc, ko giử lời hứa, mà bệ hạ còn thương nhớ làm gì, ngày xưa nhìn nó thì thần đã thấy nó ko có uy tín rồi, chỉ có bệ hạ mới cả tin nó, cuối cùng con dế cũng chỉ là con dế, nó nào có ca hát được trong nước, hay ở biển cả đâu. Nó xem thường tình bạn của bệ hạ, ko giữ lời với bệ hạ, nó thật đáng chết."

Mỗi ngày, bên tai, qua những lời thủ thỉ đều đặn của bọn tép riu, khi nghe đến câu" bội bạc, ko giữ lời hứa, thất tín, coi thường tình bạn của bệ hạ" cá rồng càng đỏ vẩy, vàng lưng (hình thành loài Huyết và loài quá bối ngày nay) mặt lại tràn dâng sát khí, thề sẽ ăn thịt chàng dế cho hả cơn giận.

Và thế là từ đó đến ngày nay, mỗi khi có con dế rớt xuống nước thì con cá rồng bơi qua bơi lại thể hiện sụ giận dữ và ăn thịt nó bằng 1 cú đớp thật mạnh để trả cho bao hận tức năm nào.

Còn loài dế thì sao, cứ nghĩ đến lời nói và hành động hiến thân của mình làm thức ăn cho cá rồng để giử lời hứa với cá rồng năm nào là đúng và luôn thầm cảm ơn cá rồng đã tạo 1 cuộc sống mới cho nó, nhưng cái sự đời là thế, nó đã ko biết sự căm thù của cá rồng được truyền từ bọn tép riu, khi rớt xuống nước nơi mà cá rồng ngự trị, do ko thể chào hỏi, ca hát, thanh minh, bay nhảy dưới nước, nên số phận bỗng đã an bài.


Cảm ơn các bác đã vào đọc.

nguyennhan
06-08-2012, 07:35 PM
cám ơn anh một câu chuyện hay

khangyuri88
06-08-2012, 08:19 PM
hehehe chuyện hay lắm
câu văn hơi lộn xộn tí nhưng ko sao

lucas ha
06-08-2012, 08:19 PM
Còn thiếu câu chuyện sự tích giữa cá Rồng và sâu sw nữa bạn hiền hehe