PDA

View Full Version : Bóp đi Lãng tử Sài thành



HoangGiaBao
04-26-2014, 09:38 AM
Trong một khu chợ người ta nghe một bà bán hàng bóp(ví) rao như sau :
- bóp đi, bóp đi, bóp trên 5 ngàn , bóp dưới 7 ngàn, bóp bên trái và bóp bên phải cùng giá , bóp da 7 ngàn, bóp lông 13 ngàn, bóp ngoài 3 ngàn, bóp trong 8 ngàn, bóp đi bóp đi...

Thấy vậy anh Hiển (Lãng tử Sài thành) hỏi : - ủa bóp ở đâu là rẽ nhất ?

Bà ta trả lời: bóp tui rẽ nhất rồi! bóp đi bóp điiiii

Lãng tử Sài thành
04-26-2014, 10:50 AM
Khữa......khữa.......!:biggrin::biggrin:
Đàn ông ai chẳng thích bóp,
Và đàn bà ai cũng vậy .
Bóp càng căng càng thích,
Bóp càng nhiều càng thích .
Đề nghị mọi người nghĩ thanh, nếu ai nghĩ tục xin BQT treo nick!
Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ! He....he.....!:tongue::tongue:

qualong
04-26-2014, 11:14 AM
á dù ! cười muốn vỡ bụng luôn:biggrin::biggrin::biggrin:bóp đại luôn đi anh Hiển ơi:biggrin:rẻ chán mờ:biggrin::biggrin::biggrin:

qualong
04-26-2014, 01:52 PM
sẵn trớn góp vui:biggrin: sorry anh Hiển trước nhé !!!

Đang ngồi ngắm hồ cộng đồng cá Rồng lâu lâu lại gãi gãi dùi dụi cái đ...ầu , Chợt anh Lãng tử Sài thành nghe ngoài ngõ có cô bán thuốc trị lác rao : lác đây lác đây ! gia tiên ba đời nhà chúng tôi có để lại phương thuốc trị lác vô cùng hữu hiệu mà không một thuốc trị lác nào thay thế được , đặc biệt chuyên trị lác sừng, lác vẩy , lác đồng tiền , hắc lào và cả lang beng . Ông ngứa thì bà gãi , bà ngứa thì ông gãi , có thuốc trị lác của chúng tôi chắc chắn ông bà đều ngừng gãi , lác đây lác đây !!! mừng húm như vớ được vàng , anh Lãng tử Sài thành liền choàng dậy lao ngay ra ngõ tính ới em bán thuốc trị lác , nhưng chợt nhớ tế nhị ... với hàng xóm xung quanh , nên anh ới hơi nhỏ , vì thế em bán thuốc trị lác éo nghe cứ cắm cổ đạp tới . Nhanh trí anh liền tức tốc diệu con xế Z1000 hàng chiến nạp hết ga bốc đầu phóng theo , sau khi qua 2 cái ngã ba và 3 cái ngã tư anh đã đuổi kịp em bán thuốc lác , anh bèn ép sát và hỏi nhỏ : dừng xe cho anh hỏi mua thuốc cái em xinh ơi ! . Em bán thuốc trị lác hơi bất ngờ nhưng cũng kịp đưa chân áp chiếc dép lào vào bánh xe trước thắng lại và nhanh nhẩu đáp : anh bị lác gì ??? sau khi lấm lép nhìn quanh anh thì thầm ra tiếng : anh bị lác đồng tiền... ở ... ở đầu ... thuốc em có hay nhưng quảng cáo không vậy ??? em bán thuốc lác nhẻo miệng cười đểu đáp: giời ơi ! anh giai yên tâm nhé , thuốc em là bí kiếp gia truyền từ nhiều đời để lại , xức tới đâu lác bay tới đó , em không lừa anh đâu mà sợ , em vẫn hằng ngày bán trên con đường này mà , không hết thường gì em cũng chịu , thế anh bị lác chổ nào thế ??? nghe tới đây như mở cờ anh liền hứng khởi tự tin đáp : anh bị ở đầu ... em bán thuốc lác liếc khéo nhìn cái đầu trọc lóc mà anh Lãng tử Sài thành vừa mới húi cua và ỏng ẽo đáp : anh giai đùa với em à ! cái đầu bóng nhẵng bảnh trai thế kia em có thấy miếng lác nào đâu ??? anh Lãng tử Sài thành hơi đỏ mặt bẽn lẽn nhanh trí đáp : không ! đầu thằng nhỏ ... nhà anh nó bị em ơi ! nhưng cho anh hỏi : khi xức thuốc lên đầu rồi mặc áo mưa đi ... ấy ... có bị ngứa không ??? anh sợ bị hầm em à . Nghe tới đây em bán thuốc lác vẫn hồn nhiên bạo miệng tuyên bố : ui giời ! anh giai khéo lo , bảo đảm khi xức thuốc lên đầu thằng nhỏ của anh giai , anh có khoác thêm cho nó cái áo mưa nữa cũng không ngứa đâu mà lo anh giai à . Nghe em bán thuốc lác phăng sướng tai quá ! anh Lãng tử Sài thành còn chờ gì nữa đợp liền : thế thì bán cho anh một chai em nhé ..........:biggrin: